Vay giúp bố đẻ 15 triệu để lo việc cho em trai mà chồng mắng giấu vụng rồi đùng đùng đòi ly hôn

Sky Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Tôi lấy chồng 3 năm nay, anh hơn tôi 3 tuổi nhà ở Thị trấn. Chồng tôi có một cửa hàng nhỏ làm biển quảng cáo, tôi là giáo viên mầm non dạy gần đó. Hiện tại chúng tôi có 1 con gái 2 tuổi.
Vay giúp bố đẻ 15 triệu để lo việc cho em trai mà chồng mắng giấu vụng rồi đùng đùng đòi ly hôn
Ảnh minh họa

Chồng tôi chăm chỉ làm ăn, có điều nóng tính và có phần ki bo tính toán. Không ai dễ gì mà đụng vào được tiền của anh, vay mượn hay bảo tự dưng anh bỏ tiền ra cho ai đó thì đúng là chỉ có nằm mơ mới thấy.

Tiền chồng làm ra hàng tháng anh sẽ cất gọn vào két sắt. Mỗi tháng 1 cọc khác nhau theo thứ tự. Cọc nào cũng nghi cụ thể bao nhiêu tiền, để vào két ngày bao nhiêu. Ngoài ra anh còn ghi riêng những tiền mà gia đình đã chi tiêu bao gồm cả tiền lương và chi tiêu của vợ. Nói chung không thất thoát đi đâu được 1 nghìn.

Tiền lương của tôi được ít hơn nên hàng tháng sẽ dùng để chi tiêu sinh hoạt ra đình. Thiếu thì chồng sẽ bù thêm vào 1 chút. Cuộc sống nếu chỉ như vậy thì tôi cũng chịu đựng được. Có điều bên ngoại tôi còn khó khăn, bố mẹ già cả, cậu em út đẻ cố nên vẫn còn đang tuổi ăn học.

Bố mẹ tôi quanh năm suốt tháng nai lưng ra làm kiếm cho các con ăn học. Như tôi đây học xong lại đi lấy chồng luôn chẳng giúp gì được bố mẹ. Biết tính chồng tôi như vậy nên bố mẹ chẳng bao giờ dám hỏi vay hay nhận tiền của con gái. Thỉnh thoảng tôi có giấu quỹ đen được vài trăm muốn cho ông bà tiêu pha, mua thức ăn nhưng bố mẹ tôi từ chối. Lúc nào cũng bảo cầm lấy mà chi tiêu cho con, con còn túng đã có tiền đâu mà cho.

Vừa rồi em trai tôi đi học bị tai nạn, nhập viện phẫu thuật cần 1 số tiền lớn. Bố mẹ tôi lại đúng dịp không có tiền, họ hàng làng xóm cũng chẳng vay mượn được ai vì ai cũng khó khăn cả.

Bần cùng lắm bố mới gọi điện nhờ vợ chồng tôi, nhưng ông biết tính chồng tôi nên không gọi cho anh mà gọi hỏi con gái trước. Nghĩ thương bố quá nên tôi bảo ông để tôi xoay giúp.

Chỉ là mượn giúp ông thôi chứ tôi làm gì dám lấy tiền của chồng ra cho bố đẻ vay. Tôi chắc chắn nói ra anh sẽ tìm cách để không cho bố vay. Lúc đó muốn âm thầm vay tiền cho ông cũng khó.

Hỏi mãi cuối cùng cũng vay được người chị họ cho bố số tiền là 15 triệu. Khi nào em trai tôi ổn định bố mẹ tôi sẽ lo tiền trả lại cho chị ấy chứ ông bà cũng không bắt tôi trả. Thế nào mà chuyện lại đến tai chồng tôi. Tôi đang đi làm mà anh gọi gấp về nhà giải quyết chuyện.

Tôi cũng trình bày rõ ràng không giấu giếm điều gì, sau đó chồng chửi tôi là đồ đàn bà lòng dạ hiểm ác. Tôi ức quá bảo chồng:

“Em làm gì mà anh chửi em như vậy. Bố nhờ em vay giúp thì em giúp bố. Sau có tiền bố trả chứ em có phải trả hay bắt anh trả đâu mà anh nói thế”

“Trường hợp bố cô không trả được thì cô chẳng phải trả à. Chỉ giỏi cãi”.

Cãi nhau mãi cuối cùng không tìm được tiếng nói chung, chồng tôi bảo ly hôn. ly hôn để tôi hết có cơ hội moi tiền của nhà mang về cho bố mẹ đẻ. Tôi ức lắm, cũng muốn ly hôn quách cho xong. Nhưng nghĩ tới con nhỏ nên lại lăn tăn suy nghĩ. Mọi người có cách gì không, xin cho tôi lời khuyên với ạ. Tôi thật sự chán nản, muốn buông xuôi quá rồi.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật