3 tháng cữ, mẹ chồng mang cháo tận giường cho dâu, con gái tị thì bà bảo: Không chăm dâu thì chăm ai

Kem Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Em có bầu 8 tháng mới làm đám cưới. Cưới xong em cũng xin nghỉ việc ở nhà chờ sinh. Thời gian ấy rảnh rỗi không có việc gì làm nên em cả ngày lướt fb và xem phim. Thấy các mẹ trên fb kêu than, nói xấu mẹ chồng mà em cũng thấy sợ, nghĩ đến phận mình chuẩn bị ở cữ sẽ sống sao với mẹ chồng đây?
3 tháng cữ, mẹ chồng mang cháo tận giường cho dâu, con gái tị thì bà bảo: Không chăm dâu thì chăm ai
Ảnh minh họa

Vợ chồng em làm việc trên Hà Nội, em muốn sinh ở đây nhưng nhà chưa có, đi ở thuê chật chội mà mẹ chồng xuống chăm thì không có chỗ ở. Hơn nữa ở quê bà còn nhiều việc, nếu nhờ thì bà vẫn sẽ đi nhưng có vẻ không thoải mái. Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng em quyết định về quê sinh con cho tiện nhiều đường.

Hôm em về mẹ chồng ôm gối sang phòng bảo ngủ cùng cho em đỡ sợ. Nhưng, chẳng hiểu sao có bà nằm cùng em lại trằn trọc thức trắng đêm. Sáng nào trước lúc vác cuốc đi làm bà cũng dặn em: “Con ở nhà không phải làm gì, cơm nước để mẹ nấu, bụng to rồi đừng ra ngoài nguy hiểm”.

Mẹ chồng em tính vốn tiết kiệm, có khi ông bà ở nhà ăn uống qua loa, rau kẻ trong vườn sẵn ăn. Nhưng, từ khi em về bà chịu khó đi chợ hẳn. Thỉnh thoảng còn bảo bố chồng em thịt gà hầm cháo cho em.

Chưa hết, bà còn gọi nhờ em chồng em mua chim bồ câu mang sang. Có lần cô ấy còn cười châm chọc em: “Chị sướng thật, từ ngày có con dâu mẹ xởi lởi bao nhiêu, không tiếc của nữa nhỉ?”.

Bà cười: “Cha bố chị, cho con cho cháu mình ăn thì tiếc gì, chỉ sợ không có sức mà ăn thôi”.

“Vậy mà trước con bầu mẹ có tẩm bổ gì đâu?”.

“Chị lấy chồng là con cái nhà người ta, tôi đâu còn phận sự nữa đâu”.

Em nghe mà cười típ mắt, mẹ chồng em đúng là số 1.

Ngày em sinh, bà ngoại có tuổi lại bị tiền đình nên trăm sự nhờ cả vào bà nội. Vậy là mẹ chồng chăm em từ đầu đến cuối. Suốt mấy ngày ở viện cho đến khi về nhà bà đều ngủ cùng để bế con đỡ em.

Có đợt con bé thức đêm triền miên, em mệt mỏi người phờ phạc cả đi, mẹ chồng biết nên có dậy pha sữa cho cháu bà cũng nhẹ nhàng không một tiếng động, tránh làm em thức giấc.

Ở cữ, con em được 3 tháng mà mẹ chồng vẫn chưa cho ra khỏi phòng. Đến bữa bà mang cơm, bưng cháo lên tận phòng cho em ăn. Có hôm em bí bách quá muốn bế con xuống nhà ăn cơm cùng bố mẹ thì bà bảo: “Cố kiêng thêm tháng nữa, không sau này người khổ là con”.

Em chồng sang chơi, mẹ chồng em sai đi giặt chậu tã lót cho cháu. Cô ấy làu bàu: “Trước con sinh chưa đầy tháng đã tự làm hết rồi, mẹ kiêng kĩ quá đấy”.

“Không kiêng sau này về già khổ biết kêu ai. Chăm chị một tí, đi đâu mà thiệt. Dâu con, rể khách, con cháu nhà mình đi đâu mà thiệt”.

“Vâng, con biết rồi. Chị dâu có phúc thật, được mẹ chồng chăm hơn con gái. Con chỉ mong mẹ chồng con bằng một nửa mẹ thì tốt biết mấy”.

“Này cô, đừng so sánh thế đến tai mẹ chồng cô là chết đấy”.

Em nằm trong nghe mà vừa vui vừa ngại. Đúng là mẹ chồng chăm em ghê quá, 3 tháng rồi vẫn chưa cho em động vào nước lạnh. Thế nên em ngại với em chồng, cô ấy mang chậu đi giặt mà em chỉ nhìn theo không nói được lời nào.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật