Tôi sẽ đoàn tụ với bạn trai kém 12 tuổi vào đầu năm sau

Sky Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Sau hai tháng đặt chân đến đất khách, tôi phát hiện mình mang giọt máu của anh trong người. Tôi vỡ òa trong hạnh phúc, anh khóc khi nghe tôi báo tin vui.
Tôi sẽ đoàn tụ với bạn trai kém 12 tuổi vào đầu năm sau
Ảnh minh họa

Trong tình yêu con người ta luôn cháy hết mình, tin vào tình yêu mình đã lựa chọn. Trong cuộc sống cũng thế, đôi khi bạn lại gặp những điều không mong muốn nhưng bạn biết cố gắng và sống hết mình với những gì đang có thì chắc có lẽ cuộc sống hẳn không quay lưng lại với bạn.

Tôi là người phụ nữ trong bài viết “Mối tình ngang trái với người chị hơn tôi 12 tuổi”. Khi các bạn gần xa đọc những dòng chữ này tôi đã không còn sinh sống ở Việt Nam nữa, đang gồng mình với thiên nhiên và cuộc sống khắc nghiệt trên đất Mỹ. Tôi sống được đến hôm nay, trải qua từng ngày trên mảnh đất xa lạ này là vì một động lực và niềm tin trong lòng không bao giờ nguội tắt.

Hơn một tháng trước, nhờ người bạn sinh sống ở Sài Gòn gửi cho link bài viết của anh trên mục Tâm sự, lúc đầu tôi không nghĩ là anh, vì một người sống khá khô cứng không thể viết những lời lẽ như thế, nhưng đọc sâu vào câu chuyện tôi nhận ra. Tôi rất xúc động và đã khóc rất nhiều qua những lời lẽ trải lòng của anh trên báo. Tôi đọc tất cả các chia sẻ của độc giả dành cho anh. Tôi biết anh đã rất đau khổ với những lựa chọn và quyết tâm của tôi khi rời xa anh nhưng có lẽ cuộc đời là thế, con người ta đến với nhau được là một cái duyên, còn chung sống với nhau được hay không phải có nợ.

Ngày tôi và con gái rời xa mảnh đất thương yêu đã gắn bó, rời xa anh - người mang lại cho tôi biết được cảm giác yêu thương và hạnh phúc thật sự lòng tôi như dao cắt. Tôi ra đi để giải thoát cho anh, cho gia đình anh được êm ấm. Cuộc đời tôi là do anh cứu sống, những ngày đen tối nhờ có anh nên tôi có được niềm tin trong cuộc đời. Anh đã yêu thương mẹ con tôi mà không cần so đo hay tính toán. Đến tận giờ tôi vẫn thấy sự lựa chọn của mình là đúng đắn.

Cũng có người cho rằng tôi ích kỷ nhưng nếu các bạn ở vào vị trí của tôi sẽ hiểu và cảm thông. Tôi gần như ngã gục và tuyệt vọng khi người thân của anh tìm đến nói chuyện những lời lẽ rất ôn hòa và nhỏ nhẹ nhưng sâu sắc, ai nghe cũng phải biết mình cần phải làm gì. Tôi yêu anh và anh cũng thế, một mối tình chúng tôi đã giấu riêng chỉ hai người biết. Nhiều lần anh không chịu được cảm giác như kẻ có tội với gia đình mình và như vậy sẽ rất thiệt thòi cho tôi. Anh muốn công khai cho mọi người biết, cho những ai đang tò mò về chúng tôi biết, nhưng có lẽ tôi không dám đối diện.

Cúng tôi thường xuyên ra ngoài gặp gỡ bạn bè tôi, bạn bè anh, giống như một gia đình nhỏ. Những lúc như thế tôi hạnh phúc lắm, không thể diễn tả bằng lời được. Đến đêm về tôi lại nghĩ cho anh, nghĩ về những gì anh đã hy sinh cho mẹ con tôi, nước mắt tuôn rơi. Tôi ôm con gái vào lòng, cố gắng chìm sâu vào giấc ngủ để cho tâm hồn được bình yên.

Những ngày tôi sắp rời xa Việt Nam anh gần như suy sụp và ngăn cản tôi rất nhiều. Công việc anh sa sút, nhìn anh không còn sức sống làm tim tôi như quặn thắt, tôi vẫn nuốt nước mắt vào trong vờ như mình không còn yêu anh nữa. Cuối cùng tình yêu trong chúng tôi vẫn chiến thắng được lí trí. Trước khi rời xa chúng tôi đã nhất quyết lưu lại một ký ức, đồng thời để tạo niềm tin trong anh và cả tôi để phấn đấu cho những ngày về sau. Sau hai tháng đặt chân đến đất khách, tôi phát hiện mình đã mang giọt máu của anh trong người. Tôi vỡ òa trong hạnh phúc, anh đã khóc khi nghe tôi báo tin vui.

Tôi từng nghĩ nếu không đến được với nhau, tôi sẵn sàng chấp nhận nuôi lớn thiên thần bé nhỏ của anh và tôi, rồi sẽ ở vậy đến cuối đời. Các bạn biết không, cuộc đời không bỏ mặc và đưa con người đến đường cùng, khi tôi rời xa anh, bỏ lại biết bao chông gai anh phải đối mặt với gia đình mình, sau nhiều tháng trôi qua gia đình anh nhận ra rằng không ở bên tôi anh như người mất hồn và tuyệt vọng. Chính chị gái của anh, người có tiếng nói có thể tác động đến ba mẹ anh đã được anh thuyết phục và đồng ý giúp, trước đó chị là người phản đối quyết liệt nhất mối quan hệ giữa hai chúng tôi.

Chị thường điện thoại hỏi thăm sức khỏe mẹ con tôi, khuyên tôi nên cố gắng và mạnh mẽ để vượt qua khoảng thời gian không có em trai chị bên cạnh, còn chuyện ba mẹ anh ở Việt Nam chị bảo có vẻ như mọi người đang nhìn thấy anh héo úa qua từng ngày. Từ một chàng trai khỏe mạnh cao 1,8 m nặng 70kg giờ anh đã giảm gần 10 kg sau ngày mẹ con tôi rời xa. Sau đó ba mẹ anh gần như mềm lòng,.

May mắn thay tôi còn có gia đình, anh chị em sống ở các tiểu bang lân cận vẫn luôn cố gắng giúp đỡ tôi nhanh chóng thích nghi với cuộc sống bên này. Về phía gia đình tôi, hầu hết mọi người đã biết mối quan hệ của chúng tôi hai năm trước trong một lần anh được gửi sang công ty mẹ bên Texas để học (anh làm chuyên bên lĩnh vực khai thác dầu khí), anh có ghé thăm cha mẹ tôi và xin phép được qua lại và chăm sóc cho tôi. Ba mẹ tôi đã già, hầu hết mọi việc cá nhân của con cái ông bà đều không có ý nhúng tay vào nhưng thấy anh còn quá nhỏ tuổi so với tôi nên sợ anh lại mang thêm cho tôi sự đau khổ, đến tận bây giờ họ rất an tâm và mong muốn có được người con rể như anh.

Tôi giờ rất hạnh phúc với những gì mình đang có và còn gì hạnh phúc hơn khi chiều nay anh đã báo với tôi rằng sau khi nộp hồ sơ chuyển công tác và xin vào công ty mẹ bên Texas, giờ công ty đã chấp thuận, anh sẽ làm việc tại đây vào năm sau. Anh bảo sau khi chúng tôi đoàn tụ sẽ có bài viết cảm ơn mọi người đã chia sẻ động viên trênBáo, nhưng hôm nay tôi không thể chờ đợi thêm nữa, sau giờ làm vội vã viết đôi dòng gửi đến mọi người để chia sẻ niềm vui.

Hiện tại tôi đang góp vốn với một người chị sinh sống bên này gần 20 năm để mở một siêu thị chuyên cung cấp các mặt hàng thức ăn, vật dụng của người Việt, con gái tôi dần thích nghi với môi trường học tập bên này. Chiều nay nghe tin anh sang sống với mẹ con tôi, nó vui mừng ra mặt, từ lâu nó đã không gọi anh bằng chú mà chuyển sang gọi bằng ba. Từ ngày chúng tôi qua đây không ngày nào anh không điện thoại nói chuyện với tôi và con bé. Ngày chúng tôi lên máy bay anh đã ôm con bé chặt cứng và rất quyến luyến nhưng giờ cả ba chúng tôi, à mà không, bốn chúng tôi sẽ cùng nhau đếm ngược từng ngày để chờ lúc đoàn viên.

Hôm nay tôi viết tâm sự của mình lên đây không mong muốn gì nhiều, xin gửi lời cảm ơn chân thành đến mọi người đã góp ý cho chúng tôi. Tuy cũng có người bảo rằng sau này tôi sẽ già trước anh và cuộc sống vợ chồng không được mặn nồng, nhưng anh và tôi đều không quan trọng vấn đề đó gần 10 năm bên cạnh nhau. Quan trọng nhất là tình yêu chúng tôi dành cho nhau, được ở cạnh nhau, được nhìn thấy nhau vào mỗi buổi sáng thức dậy đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất vào lúc này; còn về sau hãy để thời gian trả lời. Tôi nghĩ khi yêu mà quá so đo hay suy xét về mọi việc thì đó là lý trí mách bảo mà thôi, hãy làm theo những gì con tim mình thổn thức.

Chúc mọi người có thật nhiều niềm vui và gặp vạn sự lành trong cuộc sống. Những cặp đôi đang yêu và đã được ở cạnh nhau hãy cố gắng giữ lấy và vun đắp để tình yêu được bền vững.

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật