Cái chết ám ảnh của người bạn vua bóng đá Pelé

Baoanh Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Đám trẻ ăn trộm và cất giấu đậu phộng để mang đi bán nhằm lấy tiền mua bóng. Nhưng cơn bão làm sụt hầm giấu đậu phộng đã chôn vùi một đứa trẻ.
Cái chết ám ảnh của người bạn vua bóng đá Pelé
Pelé thời nhỏ.

Năm lên 10, Pelé chơi bóng với những đứa trẻ lớn hơn nhiều tuổi trong đội bóng đường phố 7 tháng 9, do chúng tự lập ra và đặt tên theo ngày Độc lập của Brazil. Đại bản doanh của đội chính là khoảnh sân sau nhà Pelé. Lũ trẻ khao khát có được một quả bóng thực sự, quần áo thể thao thích hợp và thậm chí là những đôi giày.

Cơn ác mộng của đội bóng không giày

Pelé nảy ra ý tưởng thu thập thẻ bóng đá (thẻ giấy dạng lá bài có in hình các cầu thủ, dành cho sưu tập), gom vào album rồi bán lấy tiền mua bóng. Gây quỹ để mua áo, quần đùi và vớ là cả một vấn đề. Một đứa trong đội đề nghị xếp củi cho những người hàng xóm, đứa khác thu gom thu‌ốc l‌á từ những mẩu thuốc còn dư để làm thuốc mới đem bán. Một ý tưởng khác là thu gom sắt vụn để bán cho đại lý. Chẳng có chiêu trò kiếm tiền nào đạt được thành công.

Sau khi xem xét lại từ đầu, một đứa vạch kế hoạch... ăn trộm đậu phộng từ kho hàng của ngành đường sắt rồi mang bán bên ngoài rạp chiếu phim hoặc khi gánh xiếc đến thị trấn. Pelé sợ bị mẹ phạt nên khư khư với việc trao đổi thẻ bóng đá.

Nhưng tìm kiếm những tấm thẻ hiếm để hoàn tất một cuốn album không phải là nhiệm vụ dễ dàng, nên rốt cuộc cậu bị thuyết phục tham gia phi vụ đậu phộng, giờ đã chuyển hướng sang xe đẩy chở hàng và được xem là mục tiêu dễ ăn hơn nhà kho.

Món tiền kiếm được từ cuộc đột kích của hai thằng nhóc dùng để mua áo và mua đủ số bao vải đựng bột để mẹ chúng dùng may quần đùi. Bây giờ chỉ còn lại việc kiếm những đôi giày. Bọn trẻ bàn tính đi trộm đậu phộng một lần nữa, và lần này thì có sự tham gia của cả đội.

Việc này đã kết thúc trong bi kịch. Lũ trẻ thực hiện thành công cuộc đột kích nhưng cần một nơi để che giấu số hàng phi pháp. Chúng quyết định chọn vài cái hang nằm trên những ngọn đồi, nơi chúng vẫn thường vui chơi. Đứa nhỏ con nhất được giao nhiệm vụ cất giấu đậu phộng trong hang. Khi nó còn ở trong hang thì bão tới, cơn mưa xối xả bắt đầu trút xuống sườn đồi và thằng bé bị nhấn chìm trong trận lở bùn.

Những đứa trẻ kinh hoàng chạy tới cứu, nhưng đã quá muộn. “Một người lớn dùng áo khoác trùm lấy th‌i th‌ể nhỏ bé và bước về phía ngôi nhà của thằng bé. Tất cả chúng tôi bước theo sau, giống như một đám tang vậy”. Mẹ của nó bật khóc nức nở. “Tôi vẫn cảm thấy tiếng khóc thút thít của bà giống như những nhát dao buộc tội mình. Cuối cùng khi về đến nhà, run rẩy vì bị sốc sau biến cố và ướt sũng nước mưa, tôi còn bị ‘cạo’ một trận tơi bời vì đã vui chơi ở một nơi nguy hiểm như vậy. Nhưng vụ ăn trộm đậu phộng vẫn là một bí mật cất giấu trong lòng tất cả những đứa đã tham gia”. Hình phạt dành cho Pelé là những cơn ác mộng bất tận, trong đó bản thân ông gắng sức trong vô vọng để thoát khỏi ngôi mộ bám đầy bùn ấy.

Chẳng có gì đáng ngạc nhiên, sau khi thảm họa khủng khiếp ấy xảy ra thì lũ trẻ từ bỏ các kế hoạch gây quỹ để mua giày. Thay vào đó, đội bóng 7 tháng 9 chọn cách gọi bản thân là “Đội bóng không giày”: Một biệt danh không hề độc đáo vì mọi đội bóng ở vùng lân cận dường như có cùng biệt danh. Tuy nhiên, rốt cuộc thì Pelé đã hoàn thành hai album thẻ bóng đá và bán chúng để mua một quả bóng. Cậu bé giữ bóng trong nhà, và nhờ đó trở thành đội trưởng.

Cha dạy mọi kỹ năng chơi bóng

Đương nhiên là Pelé chơi ở vị trí trung phong, nhưng đôi khi cậu cũng chơi ở hàng phòng ngự, thậm chí thỉnh thoảng còn... giữ gôn. Người cha đưa cậu đến sân Noroeste bị bỏ hoang và nhấn mạnh để cậu hiểu được sự cần thiết phải sử dụng cả hai chân khi chơi bóng. Ông Dondinho hướng dẫn, huấn luyện và rèn cho Pelé những kỹ năng chơi bóng: Tập đánh đầu, chuyền bóng và tất cả ngón nghề khác liên tục, không ngơi nghỉ.

Pelé dành hầu hết thời gian rảnh cho đội 7 tháng 9 hoặc cho việc đánh lộn, điều thường xuyên xảy ra, thậm chí là với em trai Zoca. Khi không được tuyển vào đội 7 tháng 9 của ông anh, cậu em tự lập ra một đội bóng cho riêng mình, gọi nó là Rubens Arruda theo tên của con đường nơi họ sống, và đôi khi thách đấu với đội của Pelé.

Sách Pelé - Cuộc đời và thời đại. Ảnh: Tre hỏi trẻ

Nếu đội của Zoca giành chiến thắng thì Pelé sẽ nói rằng đội của mình... không nỗ lực, và cái kết là hai anh em xông vào đánh nhau tới mức ngã lăn ra sàn. Ngay cả trò chơi “button football” của hai anh em cũng có kết cục tương tự.

Pelé cũng lao vào cuộc cãi vã cả khi xem cha thi đấu, sau khi một người hâm mộ lớn tiếng chửi mắng Dondinho vì ông bỏ lỡ cơ hội ghi bàn. Khi Dondinho về nhà và yêu cầu con trai giải thích, ông nói với cậu rằng: Nếu muốn trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp thì phải kiểm soát được cơn giận. Đây là dấu hiệu đầu tiên từ người cha, cho thấy ông đã xem con trai có tiềm năng trở thành cầu thủ chuyên nghiệp, và đồng thời cũng là một bài học quan trọng cho Pelé.

Dondinho nói Pelé phải học được rằng người hâm mộ có thể quá khích, nhưng cứ phớt lờ họ. Hơn nữa, mất bình tĩnh khi thi đấu có thể dẫn đến việc bị đuổi khỏi sân. Ý tưởng trở thành cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp đã ăn sâu vào tâm trí cậu bé Pelé. 

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật