Ly hôn 2 năm rồi nhưng đêm nào tôi cũng phải “phục vụ” chồng cũ đến sáng

Baoanh Nguyen nguồn bình luận 999
A- A A+
Tôi và Dũng yêu nhau từ thời hai đứa còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Khi tình yêu vừa tròn 7 tuổi thì cũng là lúc chúng tôi tiến đến hôn nhân cùng nhau. Cả hai đã có 1 tình yêu đẹp và những năm đầu của cuộc hôn nhân vô cùng mĩ mãn.
Ly hôn 2 năm rồi nhưng đêm nào tôi cũng phải “phục vụ” chồng cũ đến sáng
Ảnh minh họa

Tôi và chồng đã có những giây phút hạnh phúc và ngọt ngào bên nhau. Với tôi Dũng là 1 người chồng, 1 người bạn, 1 người tri kỷ, chỉ cần nụ cười của tôi hơi buồn là anh đã hiểu được tôi đang gặp phải chuyện gì mà giấu kín. Năm đầu chúng tôi dành thời gian để đi phượt cùng nhau. Đến năm thứ 2 tôi bắt đầu khao khát muốn có con nhưng chờ mãi nửa năm mới có. Phải nói được làm mẹ thật tuyệt vời, tôi và Dũng đã nuôi dạy con rất tốt.

Nhưng cuộc sống đúng là không ai nói trước được điều gì, khi con tôi được 5 tuổi lúc này chồng bắt đầu thay đổi. Anh trở nên ít nói đi làm về muộn, tôi hỏi gì chồng cũng hay cáu gắt hơn.Tôi buồn nhiều lắm, tôi nghĩ chắc do công việc không suôn sẻ nên anh mới như vậy. Chồng tôi chán nản vô cùng.

Đợt ấy tôi lại sắp có chuyến đi công tác nước ngoài do công ty cử đi. Trong khi chồng lại như vậy nên tôi rất hoang mang. Rồi 1 ngày đẹp trời chồng thông báo anh đã có người mới, anh ấy nói đã hết tình cảm với tôi. Khỏi phải nói tôi đã sốc và đau khổ nhiều thế nào. Tôi không tin, tôi van xin níu kéo anh hãy nghĩ đến con đến gia đình. Nhưng anh quyết tâm lắm, hôm đó con về nội chơi anh còn đưa người đàn bà đó đến nhà tôi nữa cơ. Tôi đã mắng chửi họ không thương tiếc. Tôi không nghĩ có ngày anh lại cạn tình cạn cạn nghĩa như vậy.

Thế rồi sau 1 thời gian đau đớn chứng kiến chồng đi đêm về hôm tôi đã chấp nhận ly hôn. Chúng tôi chia tay trong sự ngỡ ngàng của nhiều người. Tôi nuôi con còn chồng dọn ra ngoài sống với nhân tình.

Sau ly hôn anh dường như mất tích, thỉnh thoảng con tôi nói bố có đến thăm ở trường và mua quà cho con. Tôi nghe rồi chỉ im lặng. Tôi không còn tin vào tình yêu nữa, tôi không mở lòng với bất kỳ ai từ khi ly hôn. Tôi vẫn hận Dũng, hận rất nhiều. Thực sự tôi vừa hận vừa yêu anh, tại sao tôi cứ yêu cái con người bội bạc ấy cơ chứ.

Rồi 1 ngày sau hơn 2 năm ly hôn, người đàn bà năm xưa đã mặt dày cướp chồng tôi hẹn tôi ra quán cà phê nói chuyện. Trước mặt tôi cô ta không còn vênh vênh tự đắc như ngày xưa thay vào đó là 1 người phụ nữ nói chuyện rất thẳng thắn chân tình. Cô ấy xin lỗi tôi rất nhiều và rồi cô ấy nói:

- Đáng lẽ chị không được phép đến gặp em vì Dũng không cho, nhưng Mai à, anh Dũng yếu lắm rồi. Chị sợ anh ấy sẽ khó gồng gánh nổi thêm nữa, em đến gặp Dũng đi. Anh ấy vẫn luôn yêu em, thật ra chị và Dũng chẳng có gì với nhau cả, tất cả chỉ là đóng kịch thôi em à. Dũng không muốn mẹ con em khổ nên mới vậy….

Nghe đến đó nước mắt tôi cứ trào ra hét lên hỏi tại sao? Hôm đó tôi còn không đủ sức dắt xe ra về nữa. Thì ra chồng tôi bị bệnh nặng sợ mẹ con tôi khổ nên mới làm như vậy. Anh không muốn vì anh mà tôi phải sống trong khổ cực đánh mất tương lai vì người chồng bệnh tật. Hàng tuần anh phải chạy thận, sống trong sự dày vò, đau đớn.

Ngày tôi gặp anh, anh già đi rất nhiều, anh nhìn thấy tôi thì mỉm cười mếu máo: “Sao em biết mà đến đây? Em về đi”. Tôi khóc hét lên:

- Anh là đồ tồi, sao khi hoạn nạn anh lại đẩy em ra làm gì? Sao lại biến em thành 1 người vợ khốn nạn như vậy, tại sao? Em yêu anh nhiều như thế mà anh lại khinh thường tình yêu của em vậy sao? Anh nghĩ bỏ rơi em như vậy thì em sẽ sống hạnh phúc được như anh nghĩ à?

Hai đứa cứ ôm lấy nhau khóc:

- Anh nhớ em quá, anh nhớ con quá.

Giọng nói của anh khiến tim tôi đau nhói:

- Em thương anh nhiều lắm.

Hai đứa cứ khóc tu tu, vang cả bệnh viện. Tôi nói chuyện với bố mẹ chồng, cả nhà đều ôm nhau khóc. Tôi đón chồng về chăm sóc nhưng anh không chịu, đến khi con trai tôi tới năn nỉ anh mới về nhà. Anh bị suy thận và rất nhiều bệnh khác nữa. Dù đã ly hôn nhau 2 năm nhưng giờ đây đêm nào tôi cũng phục vụ chăm sóc cho chồng ‘cũ’. Chúng tôi vẫn chưa làm giấy kết hôn lại nhưng cả hai đều trân trọng những phút giây này hơn bao giờ hết. Tôi ôm chặt lấy chồng mình hằng đêm những khi anh ngủ ngon lẫn những lúc đau đớn. Tôi thương và xót anh rất nhiều. Khổ sở bao nhiêu tôi cũng chịu được chỉ cần anh được sống và gia đình tôi được đầy đủ thành viên bên nhau là tôi mãn nguyện lắm rồi. Ngày nào tôi cũng cầu mong có vậy, những lúc này tôi mới thấm thía tình nghĩa vợ chồng nó quan trọng và cao quý đến nhường nào.  

Nguồn Tin:
Video và Bài nổi bật